Tất cả về người rồi cũng cạn màu đi thôi. Người ta yêu vì nỗi đơn côi. Và cũng vì đơn côi mà từ bỏ.
Đầu tiên trí nhớ sẽ xóa nhòa những hình bóng
Những nụ cười, ánh mắt và hàng mi
Những lần vô tình chung bước đi
Và tiếng cười vang cũng dần dần tắt.
Rồi dặn dò trái tim mỗi khi nhắm mắt
Thôi suy nghĩ về một người quá xa xôi
Thời gian đủ tàn nhẫn để làm tất cả phai phôi
Chỉ cần hằng đêm chuốc say mềm giấc ngủ.
Và sự bận bịu hãy chuẩn bị cho thật đủ
Để vùi lòng mình chôn sâu dưới ngổn ngang
Cứ từ từ thôi đừng vội vàng
Hãy sống giả vờ như chưa từng thiếu vắng.
Những nhớ nhung dậy sóng rồi sẽ dần dần trầm lặng
Tất cả về người rồi cũng cạn màu đi thôi.
Người ta yêu vì nỗi đơn côi.
Và cũng vì đơn côi mà từ bỏ.
Những nụ cười, ánh mắt và hàng mi
Những lần vô tình chung bước đi
Và tiếng cười vang cũng dần dần tắt.
Rồi dặn dò trái tim mỗi khi nhắm mắt
Thôi suy nghĩ về một người quá xa xôi
Thời gian đủ tàn nhẫn để làm tất cả phai phôi
Chỉ cần hằng đêm chuốc say mềm giấc ngủ.
Và sự bận bịu hãy chuẩn bị cho thật đủ
Để vùi lòng mình chôn sâu dưới ngổn ngang
Cứ từ từ thôi đừng vội vàng
Hãy sống giả vờ như chưa từng thiếu vắng.
Những nhớ nhung dậy sóng rồi sẽ dần dần trầm lặng
Tất cả về người rồi cũng cạn màu đi thôi.
Người ta yêu vì nỗi đơn côi.
Và cũng vì đơn côi mà từ bỏ.
COMMENTS